Từ học sinh có thành tích “là là mặt đất” đến một sinh viên của đại học danh tiếng, câu chuyện của Chu Khải Thâm đã thu hút sự chú ý của dư luận. Khi được báo chí phỏng vấn, mẹ của Triệu chia sẻ lại bí quyết dạy con của mình: “Mỗi khi thằng bé bị điểm kém sẽ than thở với mẹ. Tôi liền an ủi và ôm con một cái. Tôi cứ như vậy an ủi con qua ngày. Thật sự là không có phương pháp đặc biệt nào cả!”.
Nam sinh Chu Khải Thâm .
Còn Triệu Khải Thâm cho biết: “Sự kiên trì trong học tập là vô cùng quan trọng. Nhưng quan trọng nhất là mẹ không bao giờ mắng mỏ mỗi khi em học kém. Mỗi khi em suy sụp, mẹ luôn ở bên an ủi và không ngừng động viên, khuyến khích”.
Chia sẻ của Triệu Khải Thâm sau đó đã truyền cảm hứng cho rất nhiều phụ huynh và học sinh. Giống như nhà văn nổi tiếng người Mỹ Dale Carnegie từng viết trong cuốn sách Đắc nhân tâm: “Ai cũng thích được khuyến khích. Đối với trẻ em, những lời khuyến khích sẽ giúp lớn lên trong bầu không khí thoải mái và vui vẻ, từ đó hình thành tính cách tự tin trong cuộc sống”.
Sự khuyến khích của cha mẹ cũng giúp trẻ phát huy được tiềm năng của bản thân và nuôi dưỡng lòng can đảm và mạnh mẽ, không dễ bị tuyệt vọng. Những bậc cha mẹ có tầm nhìn xa trông rộng cũng không khi nào keo kiệt những lời khuyến khích .
“Giáo dục hà khắc” không giúp con bạn tốt hơn
Rất nhiều cha mẹ có chung những do dự như : ” Khen ngợi và khuyến khích trẻ quá nhiều có tốt không ? “, ” Nó có khiến con chểnh mảng hay lơ là việc học không ? “, …. Những tâm lý này khiến họ trở nên khắc nghiệt với con cái .Không ít người cho rằng trẻ chỉ việc ăn và học thì cớ gì không hoàn thành xong tốt việc học. So với những đứa trẻ sống trong thực trạng thiếu thốn thì con nhà mình càng phải cần mẫn hơn. Bên cạnh đó, cha mẹ cũng tiếp tục so sánh con với những đứa trẻ khác, vì nghĩ rằng điều này sẽ kích thích ý thức học tập, phấn đấu của con .
Và ngay cả khi con đạt được thành tích tốt hơn trong học tập, bố mẹ cũng không ngợi khen mà đặt thêm áp lực: “Điểm thế đã có gì mà tự hào. Chờ đến khi con được điểm cao nhất lớp đã”. Chính những điều này khiến nhiều đứa trẻ bị áp lực, tự ti và lớn lên không được như mong muốn của cha mẹ.
Hai tháng trước, một cô gái 33 tuổi tên Phạm Kim Thành ở Trung Quốc từng khiến dư luận xôn xao trước câu chuyện đời mình. Năm nay Phạm đã 33 tuổi và tốt nghiệp đại học từ 10 năm trước. Tuy nhiên đến nay cô vẫn chưa xin được việc làm và vẫn nhận trợ cấp từ gia đình, từ chi tiêu ăn uống đến sinh hoạt.
Phạm Kim Thành đã 33 tuổi những vẫn thất nghiệp .Bố mẹ của Phạm đã 70 tuổi, sức lao động ngày càng giảm sút nhưng vẫn phải đi làm để nuôi con. Dù mẹ nhiều lần thúc giục nhưng Phạm vẫn kiếm cớ, không muốn kiếm việc. Được biết thời sinh viên, Phạm cũng từng thao tác bán thời hạn tại ẩm thực ăn uống với bạn cùng lớp. Tuy nhiên, mỗi khi thao tác, cô không hề tiếp xúc được với người mua một cách trôi chảy, tay chân cô trở nên bủn rủn khi gặp người lạ .Đến khi tốt nghiệp, cô cũng xin được vào vị trí bán hàng cho một công ty nhưng lại luôn bị căng thẳng mệt mỏi, sợ hãi mỗi khi đương đầu với người lạ. Tình trạng càng lúc càng nghiêm trọng khiến cô phải nghỉ việc và ở nhà để chữa bệnh tâm ý .Phạm Kim Thành sau đó biết được, mình bị mắc chứng ám ảnh sợ xã hội. Cô cho rằng, thực trạng này là bởi quãng thời hạn không mấy vui tươi lúc nhỏ. Khi Phạm còn nhỏ, dù cô làm bất kể điều gì, cha mẹ cũng không hề khuyến khích hay khen ngợi .
Hồi học trung học, Phạm từng có sở thích thiết kế thời trang. Cô thường phác thảo ý tưởng và ngồi may thành phẩm. Nhưng khi Phạm đưa cho bố mẹ xem, họ không bao giờ đếm xỉa mà còn chê trách: “Mấy thứ này là gì, ai dám mặc chúng, thay vì làm những điều vô bổ này hãy làm bài tập về nhà!”.
Cuộc đời cô chưa từng nhận được 1 lời khuyến khích nào từ cha mẹ .
Đến khi vào đại học, cô cũng chưa từng nhận được một lời động viên hay ủng hộ từ bố mẹ khi muốn theo đuổi ước mơ. Phạm từng thích điêu khắc nhưng bố mẹ cô lại chì chiết: “Không phải điều con muốn là có thể làm được!”. Hiện tại khi Phạm bị bệnh tâm lý và không tìm được việc, bố mẹ cô cũng không hề động viên mà nói: “Con chẳng có tài cán gì, nếu con kiếm được một công việc, mẹ sẽ quỳ xuống chân con cho mà xem!”.
Xem thêm: Siêu mẫu Vũ Thu Phương tổ chức ngày hội văn hóa ẩm thực Bắc Ninh với đặc sản “Chim to dần”
Từ câu truyện của Triệu Khải Thâm và Phạm Kim Thành hoàn toàn có thể thấy, sự khuyến khích từ cha mẹ vô cùng quan trọng so với trẻ nhỏ. Trẻ cần được khuyến khích, cũng giống như cây cần tưới nước. Những lời khuyên khích của cha mẹ sẽ giúp con thêm tự tin và thiết lập giá trị bản thân. Chính thế cho nên, cha mẹ đừng tiếc con một hai câu động viên. Tuy đơn thuần nhưng chúng sẽ là nguồn động lực lớn lao cho những đứa trẻ .
Source: https://www.lesabeilles.biz
Category: Du lịch
Leave a Reply